Boogie time everyone!

Khi mà một thời đỉnh cao của Hiphop, Electro pop đã qua đi làm nên những tên tuổi thành công của Chris Brown, Usher, Rihanna, Lady Gaga etc. Thì dường như ở thời điểm hiện tại, trên các bảng xếp hạng âm nhạc cần một luồng gió mới, để thay đổi sự lặp lại tuần hoàn của những giai điệu điện tử xập xình quen thuộc bấy lâu nay. Âm nhạc cũng giống với thời trang, xu hướng mới luôn được tạo nên dựa trên nền tảng những dấu ấn của những xu hướng từng làm mưa làm gió trong quá khứ.

Có một cái nhìn tổng quát dạo qua các bảng xếp hạng và các cuộc thi âm nhạc trong năm 2013, bạn thấy có điểm chung gì trong thể loại nhạc mà các nghệ sĩ chọn? Sự đổ bộ của electro pop và hiphop không còn ào ạt và choáng ngợp như cùng thời điểm này ở năm 2012. Thay vào đó là hơi thở mới của dòng nhạc Funky Soul phóng khoáng một thời gây ảnh hưởng toàn cầu ở giai đoạn thập niên 70s-80s. Có thể nhận ra điều này rõ ràng nhất qua những bài hát hits và một vài nghệ sĩ mới nổi gần đây, giữa họ đều có điểm chung trong giọng hát và phong cách âm nhạc đặc sệt chất funky đầy ngẫu hứng.
__________________


Ở version đầu tiên Get Lucky (without Pharrell), mình cảm thấy chất funky không rõ ràng và đậm nét như ở version with Pharrell. Dạo đầu vào cũng là âm thanh autotuned méo mó quen thuộc của Daft Punk, và gần như cả bài hát lyrics chỉ có một câu duy nhất: "We're up all night to get lucky", mà các bạn nghe nhiều lần rất dễ bị nghiện và lặp đi lặp lại câu ấy trong vô thức như mình đây. Còn version feat Pharrell thì thật sự là một hiện tượng. Đoạn giả thanh autotuned khá annoying đã không xuất hiện với tần suất quá nhiều như trước. Mà thay vào đó âm thanh đặc trưng của bass ở ngay đoạn đầu và giai điệu guitar lead xuyên suốt cả bài đã làm nên chất funky quá rõ nét cho version này. Chưa nhắc đến phần vocal của Pharrell, vì là một producer nên giọng hát Pharell không quá nghiêng nhiều về phần kỹ thuật, nhưng chỉ như thế là quá đủ để là một mảnh hoàn hảo lắp vào những chỗ khiếm khuyết trong bài hát này.




_________________


Chưa vội xét đến phần âm nhạc trong album mới nhất của Bruno Mars, chỉ cần nhìn qua vẻ ngoài của anh chàng là chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy theme chủ đạo cho sự trở lại lần này của anh ta là gì. Quả tóc alfro xù bông cùng cặp mắt kính đen aviator mà Bruno tái hiện là một hình ảnh tiêu biểu điển hình cho phong cách grooving disco trong những năm thập niên 70s. Nhắc đến hình ảnh ấy, bạn có thể liên tưởng đến ai? Boney M, Jocelyn Brown hay là ông hoàng Michael Jackson quá nổi tiếng đã in sâu trong tiềm thức của bao người. Không quan trọng, Bruno biết cách để làm anh chàng khác biệt với những tên tuổi trên. Giọng tenor hiếm thấy của Bruno Mars kết hợp với giai điệu catchy rất dễ bắt tai của âm nhạc funky trong bài hát Treasure này dường như là một cộng hưởng hoàn hảo, đúng với công thức để làm nên một bản hit. Riêng cá nhân mình khi vừa nghe bài hát này lần đầu tiên, không cần nghe trọn vẹn hết 3 phút, mình đã "đứ đừ" rồi vì bản thân mình vốn đã là một fan của thể loại này. Và mình chắc chắn mình không phải là người duy nhất. Smart move indeed, Bruno!


____________________


Phát hiện ra anh chàng Matt Henry này là một thành công không thể bàn cãi của chương trình The Voice UK season 2. Điều mình thích và đánh giá cao The Voice UK hơn phiên bản ở US là sự trọng dụng cá tính. The Voice US các mùa vừa qua, những giọng ca được đánh giá khá là đặc biệt như Judith Hill hay Amanda Brown đều đã rơi rụng dần từ các vòng ngoài theo số vote của khán giả. Còn ở The Voice UK, bạn có thể tìm được ở cuộc thi âm nhạc nào trên thế giới một giọng ca cá tính như Vince Kidd? Và điều quan trọng  hơn, khán giả là người đưa anh ta đến với the final, top 4 trong season 1 năm ngoái. Tương tự trong năm nay, Matt Henry vốn không để lại ấn tượng gì rõ nét trong vòng blind audition, ngoại trừ một điều là anh ta trông giống coach Will I Am một cách kì quặc. Cho đến khi diễn ra vòng battle, phần thi của Matt đã thổi bay cả khán phòng ngày hôm đó, các huấn luyện viên và không ngoại lệ với những khán giả xem tại nhà. Với bản cover Do I Do của huyền thoại nhạc funk-soul Stevie Wonder, Matt đã thể hiện trọn vẹn chất nghệ sĩ trong anh, thần thái, điệu bộ, và giọng hát rung cảm đầy chất soul. Mãi cho đến tận đêm cuối cùng, với bản cover Never too much duet cùng với Jessie J, mới một lần nữa thấy được Matt phiêu trên sân khấu và để mọi thứ flow hết mình như ở vòng battle. Tuy chỉ dừng lại ở vị trí thứ 4, nhưng điều quan trọng hơn hết thảy, Matt đã chiến thắng trái tim của công chúng, của giới nghệ thuật, những người không tiếc giấy mực để khen ngợi tài năng của anh. That's all that matters.






____________________


RAN là một band nhạc trẻ có 3 thành viên đến từ Indonesia với phong cách chủ đạo là disco funk. Khách quan mà nói, RAN hoàn toàn không phải là một tên tuổi mới nổi. Được thành lập từ năm 2006, nhưng vì chọn cho mình một phong cách nhạc mang tính retro và có vẻ khá kén tai người nghe nên mãi đến tận bây giờ tên tuổi của RAN vẫn khó có thể vượt ra khỏi lãnh thổ châu Á. Nhưng không vì thế mà RAN không có sự đầu tư và chăm chút cho các sản phẩm âm nhạc của họ. Chất nhạc funk của RAN rất văn minh, vẫn giữ nguyên cái hồn nguyên thuỷ của soul funk, nhưng RAN đã khéo léo hoà quyện sự hiện đại trong cá tính của họ vào. Vẫn là những giai điệu và tiếng guitar vui nhộn không đổi, nhưng có thêm rap, với những sáng tác có nội dung lạc quan vui tươi và nhiệt huyết của tuổi trẻ. Một số track mình gợi ý: Pandangan Pertama, Hanya Untukmu, Nothing lasts forever, Let me be (RAN for your life), TGI Friday (Friday)






11AM Fashion show Van Lang university 2013


Nếu như ở các fashion show thương hiệu lớn, khán giả sẽ được chiêu đãi bằng những bữa tiệc thời trang hoa mỹ nhất với những sản phẩm hoàn hảo từ đường kim mũi chỉ, được thực hiện dưới tay những nhà thiết kế lừng danh và sự hậu thuẫn của cả một bộ máy truyền thông. Thì ở một sàn diễn khác với quy mô nhỏ hơn, sự đầu tư cũng không thể sánh bằng, nhưng nơi này lại là thánh đường sáng tạo đối với những con người trẻ đầy nhiệt huyết và niềm đam mê thời trang chảy trong máu. Là một sàn diễn mà đối với bản thân mình, mình cảm thấy hứng thú khi được tham dự có phần hơn cả đối với những show thời trang tên tuổi.

Ngày 19/6 là ngày trường đại học Văn Lang chọn để tổ chức buổi trình diễn các đồ án tốt nghiệp & trước tốt nghiệp của các bạn sinh viên khoa Mỹ thuật công nghiệp (MTCN), mà cụ thể là đồ án của các bạn khoa thiết kế đồ hoạ và thiết kế thời trang. Trường Văn Lang vốn được biết đến là một ngôi trường nổi tiếng với các sinh viên giỏi từ khoa MTCN khi ra trường rất thành công với nhiều bạn là nhà thiết kế, ca sĩ, designer...nổi tiếng ngoài xã hội. Mình may mắn được tham dự show diễn này nhờ vào lời mời của một người bạn thân hồi cấp 3 hiện đang học tk đồ hoạ tại trường. Mình đã ôm chiếc may ảnh, len lỏi vào khắp các góc hậu trường của buổi diễn. Được tận mắt chứng kiến sự kỳ công trong khâu tổ chức của các bạn sinh viên. Khi mà không có sự giúp sức của bất cứ công ty event gì, các bạn đã làm thủ công A-Z mọi thứ từ thiết kế sân khấu, ánh sáng, làm tóc, trang điểm, và đặc biệt là sản phẩm của các bạn với hoạ tiết trên vải cũng được in thủ công bằng tay luôn. Điều đặc biệt hơn cả là niềm vui, tiếng cười của các bạn trong suốt quá trình thực hiện buổi diễn cho dù phải làm việc thật cật lực.




Vui nhất là hôm ấy mình đã được gặp bạn Somaly Nguyễn, một người bạn trên facebook với style thời trang quá hay, quá bất ngờ vì mình không biết là bạn học ở VLU. Sau đó còn được làm quen với các bạn khác cũng có cùng đam mê thời trang, có bạn cũng đang là fashion blogger nữa. Nếu bạn đã có nghe qua và cảm thấy thích với phong cách grunge và gothic, bạn không thể bỏ qua blog Bloody Roses của bạn Minko Hồ và partner của bạn ấy cùng thực hiện.

Sau đây là một số hình ảnh ở hậu trường và sàn diễn 11AM VLU show do mình chụp lại